World Cup 2030: Nổ “Bom Tấn” 64 Đội?

World Cup 2030, nếu được ví như một cỗ máy thời gian, thì chính lúc này nó đang đưa bóng đá thế giới đến ranh giới giữa hoài niệm và cách mạng. Sự kiện vốn được mong chờ nhất hành tinh bỗng chốc trở thành chủ đề tranh luận toàn cầu – không chỉ vì nó sẽ diễn ra trên ba châu lục, mà còn bởi một đề xuất bất ngờ: tăng số đội tham dự từ 48 lên 64. Tôi gọi đó là cú hích lịch sử… hoặc một canh bạc lớn.

Một ý tưởng được nhen nhóm từ Nam Mỹ

Thông thường, những cú sốc bóng đá đến từ sân cỏ. Nhưng lần này, nó đến từ phòng họp. Chủ tịch LĐBĐ Uruguay, ông Ignacio Alonso, trong một cuộc họp nội bộ giữa các quốc gia đồng chủ nhà và FIFA, đã phá vỡ không khí yên lặng bằng một câu hỏi tưởng như không tưởng: “Tại sao không 64 đội?”

World Cup 2030 sẽ là giải đấu đặc biệt khi lần đầu tiên được tổ chức tại sáu quốc gia thuộc ba châu lục: Uruguay, Argentina, Paraguay (Nam Mỹ), Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha (châu Âu) và Morocco (châu Phi). Trong đó, ba nước Nam Mỹ sẽ chỉ tổ chức ba trận khai mạc tại các thành phố Montevideo, Buenos Aires và Asuncion, trước khi phần còn lại của giải đấu được diễn ra tại châu Âu và châu Phi.

Đề xuất ấy vang lên như một cú sút xa từ giữa sân – không ai ngăn lại, nhưng cũng chẳng ai dám ăn mừng vội. Ông Alonso lập luận rằng, nếu World Cup thực sự là một bữa tiệc toàn cầu, tại sao lại chỉ dừng lại ở 48 đội? Tăng lên 64 không chỉ giúp nhiều quốc gia nhỏ lần đầu được chạm vào ánh đèn sân khấu, mà còn mở đường để Uruguay, Argentina và Paraguay – ba nước chỉ được giao ba trận khai mạc – có thể góp mặt sâu hơn trong hành trình tổ chức giải đấu.

FIFA trước ngã ba thời đại

Điều khiến tôi ngạc nhiên là phản ứng từ FIFA – đặc biệt là Chủ tịch Gianni Infantino. Không bài bác, không vòng vo. Thay vào đó, ông gật đầu, bảo rằng ý tưởng ấy “đáng được xem xét nghiêm túc”.

Tôi không rõ đây là sự cởi mở của một nhà quản lý cấp tiến hay một tham vọng thương mại hóa bóng đá toàn cầu lên đỉnh điểm. Nhưng tôi hiểu một điều: bóng đá đã từ lâu không còn chỉ là 90 phút thi đấu. Nó là truyền hình, là quảng cáo, là chính trị, là thị trường mới nổi. Và một World Cup 64 đội, dù đối mặt với nguy cơ “loãng chất lượng”, vẫn là món hàng khó cưỡng đối với FIFA – một tổ chức không ngừng tìm kiếm sự bành trướng ảnh hưởng.

128 trận và 3 châu lục – một cuộc phiêu lưu hay cơn ác mộng?

Nếu đề xuất được thông qua, World Cup 2030 sẽ có 128 trận đấu – tăng gần 25% so với dự kiến hiện tại. Nhưng vấn đề không chỉ là số lượng. Đó là hậu cần, là lịch trình, là việc các cầu thủ phải “bay vòng quanh thế giới” trong ba tuần ngắn ngủi.

Nghe thì hào nhoáng, nhưng với tư cách người theo dõi bóng đá lâu năm, tôi tự hỏi: liệu các trận đấu vòng bảng giữa hai đội hạng trung ở châu Phi có còn đủ sự chú ý? Liệu một giải đấu bị chia năm xẻ bảy về địa lý có còn giữ được nhịp điệu và dòng cảm xúc vốn là linh hồn của World Cup?

Cơ hội cho Việt Nam – và cho những quốc gia từng chỉ biết xem

Ở một chiều khác, tôi không thể không nghĩ đến Việt Nam. Từ chỗ luôn nằm ngoài cửa sổ của ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh, chúng ta giờ đây đang có thể gõ cửa với cơ hội rõ ràng hơn bao giờ hết. Nếu châu Á được nâng suất lên 10-12 đội, thì viễn cảnh Việt Nam bước vào vòng play-off cuối cùng không còn là chuyện chỉ dành cho các giấc mơ nửa đêm.

Với HLV Troussier và thế hệ cầu thủ đang ngày càng chuyên nghiệp hóa, chúng ta đã không còn là “chiếu dưới” tuyệt đối. Và nếu World Cup thật sự mở rộng, đó sẽ không phải là ân huệ – mà là một lời mời công bằng, dành cho những quốc gia biết phấn đấu.

Kết luận

Là một người viết về bóng đá, tôi luôn bị giằng xé giữa hai cảm xúc: hoài niệm và hy vọng. Tôi yêu World Cup cũ – súc tích, tinh hoa, và gắn liền với những trận cầu bất hủ. Nhưng tôi cũng không thể ngoảnh mặt trước một thế giới bóng đá đang khao khát cơ hội, nơi những giấc mơ từ châu Á, châu Phi, Trung Mỹ… đang tìm cách bước lên sân khấu. Và biết đâu, Việt Nam chúng ta sẽ là một phần trong đó?

BLV Gasieuphe : Hãy theo dõi Gavang TV để cập nhật các tin tức mới nhất!

Hashtags: #gavangtv #gavang #tructiepbongda

Viết một bình luận